25-12-2007, 16:16 | |
Manager
Join Date: 08-12-2007
Posts: 1.445
KL$:
1.165
Awarded 80 time(s) Sent 491 thank(s) Received 413 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2005-2008) Location: Đâu đó của cuộc đời
|
em post thử phát cả nhà đọc thử
Lục Vân Tiên (LVT) và Kiều Nguyệt Nga (KNG) Một buổi sáng đẹp trời , Kiều Nguyệt Nga và 1 nữ tì đang trên đường đến Diamond , bỗng: -Tỳ nữ: Tiểu thư ơi, có 2 thằng nào chặn đường mình kìa ! -KNG : Chắc là fan hâm mộ mình muốn xin chữ kí đây! Nào 1 hàng dọc nhìn trước thẳng!!( xếp hàng để cho chữ kí ) 2 tên kia xếp hàng rồi nhìn nhau , 1 tên hỏi: -Tại sao ta lại phải xếp hàng ?? tên kia trả lời : -Dạ tại dc yêu cầu , thưa đại ca !! Tên kia tức quá hét lên : -2 con nhỏ kia , ta là cướp đây, vòng vàng , tiền bạc , đồng hồ , mắt kính , thẻ tín dụng ……….đưa hết ra đây!! KNG: ( tá hoả ) Oái giời ơi , ko phải fan hâm mộ à , em ơi , kíu chị !!!!!!!!! KNG quay ra thì con tì nữ đảõ ……….vọt lẹ đi đâu mất tiêu roài !!! KNG nghĩ : “ 1 mình chống Mafia , đành dùng tuyệt chiêu vậy ! KNG : Khoan đã anh ơi , anh dùng dầu gội đầu gì mà tóc anh bóng mượt thế !! Đại ca : À ! Anh dùng sunsilk bồ kết , óng mượt như tơ! Dùng kèm với dầu xả Comfor hương hoa mới !( vuốt tóc 1 cái ) Đệ tử: ( chỉ dám nghĩ) : hic, 1 tuần chưa gội thì có !!! KNG : Anh ơi , anh xài nước hoa gì mà thơm thía ? Đại ca: À, anh dùng Romanno – khẳng định đẳng cấp phái mạnh!!( cười 1 cái thật….vô duyên ) Đệ tử : ( chỉ dám nghĩ) Cả tuần rồi hắn chưa tằm thì có !!! KNG : Anh ơi , anh hào hoa thế mà sao ………………..ôi, khó nói quá !! Đại ca : nói mau , nếu ko ta cắt tiết bây giờ !! KNG : mà sao…………………….sao áo anh có vết ố to thế kia ?? Đệ tử : À , đại ca ta dùng Omo giặt tẩy 99 vết bẩn , cái này thuộc loại thứ 100 nên giặt ko hết.( hic cả tuần chưa giặt thì có ) Đại ca : ( quê , tức khí hét lên ) Ko lôi thôi nữa , bay đâu lột hết đồ nó ra cho ta , í lộn , lột-hết-đồ –đạc nó ra cho ta ! KNG : help me!help me ! Vừa lúc ấy có 1 chàng thanh niên xuất hiện : Chàng trai : Dừng tay lại !!! Đại ca : mi là ai ?? Chàng trai : ta tên là Lục Vân Tiên Đại ca : ê,đệ, LVT là thằng nào ?? Đệ tử : Dạ em biết chết liền đoá ! hắn vô danh . LVT nghe nói , tức, 1 tay vuốt râu ( bắt chuoc mấy ông nho sĩ ấy mà . chứ râu đâu mà có ) 1 tay chắp sau ….,ngâm lun 1 bài thơ!! “Văn đà khởi phụng đằng giao Võ thêm ba lược sáu thao ai bì Nức danh chốn Võ lâm truyền kì MU chuyện nhỏ , Gân bào ai so .( dịch : gunbound ai dám so ) Đại ca : này đệ tử , vào Google xem có thằng nào tên LVT ko ? KNG ( đứng ngoài hưởng ứng ) trời ơi , hâm mộ quá , cướp mà cũng biết in-tẹc-nét kìa !!! Đại ca : đừng có khinh , đệ tử ta có bằng cử nhân công nghệ thông tin , khoa ….chat đoá !! Đệ tử ( vừa gõ vừa lau mồ hôi ) dạ , đúng là trong gameonline có 1 thằng tên LVT nhưng tài khoản hổng có , quần áo thuộc dạng ăn xin , đang vất vểu lang thang . LVT ( nghe nói , tá hoả ) trời ơi , vậy là ta bị thằng nào hack mất rồi , công ta ngày nào cũng nhịn ăn sáng để chơi game , huhu!! Đại ca : đừng khóc ta ko có kẹo đâu, ta cũng thông cảm cho chú lắm , trước đây ta cũng lừng danh thiên hạ nhưng lại bị thằng nào hack mất !! Đệ tử : đại ca lạc đề rồi, xử nó nhanh lên , kẻo 113 đến bây giờ !!! Đại ca : À quên , thằng kia dám nói lẫy lừng vào đây Đứa gây sự trước là mày Truyền quân bốn phía phủ vây bịt bùng . Đệ tử: chúng ta chỉ có 2 người mà , đại ca nói quá rồi đấy !! Đại ca : hừ , chẳng lẽ 2 chúng ta lại ko làm gì dc thằng thư sinh đang trên đường đi thi ĐH này hay sao ? LVT : ấy khoan , tại sao bít ta sắp qua ải vũ môn ? Đại ca : nhìn là biết liền , phao rơi ra kìa ! LVT: ấy chết( nhặt bỏ vào túi ) ông anh suy luận cứ như Sẹc lốch hôm í , nhưng chỉ đúng 1 nửa , còn phần sau sai bét . Đệ tử : đại ca ta sai cái gì ? LVT: à , đó la, ko phải ta đi thi đại học mà ta đi ……….thi lại thui . Đệ tử : hớ hớ, tưởng gì , chuyện thi lại thì đại ca ta đây là …đẳng cấp Pro , ko những thi lại mà …ỡ lại lớp lun cho nó khoẻ!!! Đại ca ( quê ) ko nói nhìu , thằng kia rút kiếm ra , ta phải đấu với mi 1 trận. LVT : dc thôi , tiếp chiêu!!! LVT vừa nói vừa rút từ trong …….túi quần ra 1 thứ , nếu tui ko lầm thì đó là ….1 ổ bánh mì !!!!!!!!!!!!! ( bó tay ) Đại ca : ha ha , tưởng gì chứ cái đó ông mày ngày nào chẳng gặm!! LVT: á , lộn , chết , em để quên kiếm ở nhà rồi !!!!!!!!!! Đại ca : đệ tử, thừa cơ vào đánh nó cho ta !!!!!!!!!!!! Tên đệ tử vâng lệnh , nhắm vào mắt trái của LVT mà tặng cho 1 cú đấm , nhưng LVT nhanh nhẹn né sang bên phải .Tên kia thấy vậy , lại nhắm vào mắt bên phải của LVT định tặng thêm 1 quả đấm thứ 2 , nhưng LVT lại nhanh nhẹn né sang bên trái .Rất ngoạn mục !!! Tên đại ca thấy vạy , tức quá túm lấy thằng đệ tử vô tích sự tâng lên , dộng xuống , nắm tóc , quay k360 độ , và …quẳng văng đi xa ước chừng hàng vạn dặm, à lộn ……..hàng vạn mm .Xử xong tên đệ tử , tên cướp quay sang LVT , vừa lúc đó , KNG ở ngoài gào :” LVT đẹp trai cố lên “. LVT nghe vậy sướng lỗ tai , chớp chớp con mắt và dĩ nhiên ko nhìn thấy 1 quả đấm đang lao tới mặt mình , sức sát thương mạnh đển nỗi nạn nhân bật ngửa và cứ tưởng mình vừa nhận dc 1 quả bazzoka , ko còn đứng dậy nổi. Đang lúc tình thế nguy cấp , chợt con tì nữ ở đâu chạy đến , tay xách 1 chai……, đưa đến trước mặt LVT và nói : “ sữa mẹ là tốt nhất cho sức khoẻ và sự phát triển của trẻ sơ sinh và trẻ nhỏ “. LVT cầm lấy và tu 1 hơi sạch banh rồi đứng lên , cởi áo và ….gồng lên như Lý Đức , quay sang phía tên cướp thì……… LVT : hic , ta đang định diễn 1 bài thể dục thể hình thì …………nó đã xỉu mất tiêu rồi !!!! thôi ra xử tên đệ tử của nó vậy . Đệ tử : ối ối , đại ca ơi , em có mắt như mù , ko thấy Thái Sơn , lúc nãy em thất lễ quá xin đại ca tha lỗi , đừng đánh em tội nghiệp, để em tự xử mình vây!! Nói rồi hắn tự cốc đầu mình và …………….ngiủ lun !!!!!!!!!! KNG: ôi , hotboy của lòng em , chàng có bí kíp gì thế , lúc nãy chàng uống gì vậy ?? LVT: À, hồi nãy ta uống ……..Dielac Mama í mà !!!!!!!!!!!!!!!!!!! KNG: ặc…………ặc …………….. ------------------------------ ...::!!HurT!!::... ....†..Gjn..†... ... .... ... |
25-12-2007, 22:34 | |
Manager
Join Date: 08-12-2007
Posts: 1.445
KL$:
1.165
Awarded 80 time(s) Sent 491 thank(s) Received 413 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2005-2008) Location: Đâu đó của cuộc đời
|
truyện này em post 1 lần rồi. Nhưng chị midori chưa đọc nên em quyết định post lại (quý chị midori lắm ah` nha )
Câu chuyện tình yêu Vào một hôm trời mưa, có một đứa bé chào đời – một cậu nhóc kháu khỉnh – cha mẹ cậu đặt cho một cái tên thật hay: Trần Duy Minh. Sinh ra trong một gia đình nề nếp nên cậu được rèn giũa rất kĩ,từ những thứ nhỏ nhặt như cách ăn nói đến việc phụ giúp công việc nhà. Không phải là một gia đình giàu có chính vì vậy Minh hiểu rằng: “không thể nhờ cậy vào quen biết hay tiền của, chỉ có hai bàn tay hoặc là bộ óc để có thể tự lập cho cuộc sống sau này”. Chính vì vậy Minh luôn cố gắng vươn lên trong học tập với những gì có thể của gia đình. Minh có một thích rất hay: đó là tắm mưa, nhưng lại rất ghét tắm biển. Có lẽ bởi sinh ra vào một ngày mưa nên cậu cảm thấy yêu mưa. Thấm thoát mới ngày nào là một cậu bé mà giờ đây Minh đã trở thành một chàng thanh niên, với đầy sự nhiệt huyết và hồn nhiên. Bước vào một ngôi trường mới thật bỡ ngỡ, nhưng với sự năng động của mình cậu đã nhanh chóng chiếm được cảm tình của hầu hết thành viên trong lớp học. Riêng chuyện học hành thì công nhận Minh không hề nổi trội, nhưng cũng đủ để đạt học sinh giỏi. Lên cấp 3, Minh chăm chỉ một cách lạ thường, cậu luôn tìm lớp để học thêm. Cuối cùng đã tìm ra một lớp học ngay gần nhà do một cô giáo ở trường dạy và cậu quyết định theo học. Và ở chính lớp học đó, chàng thanh niên sôi nổi đã gặp một người – một cô gái – một cô bạn học cùng lớp học thêm. Hình như có một cảm xúc khác lạ xuất hiện trong Minh, mà cậu vẫn không hiểu đó là gì, nó rất khác với tình bạn.. Cậu bắt đầu làm quen, tên cô gái đó là Hằng và là một học sinh cùng trường. Khác với Minh, Hằng sinh ra trong gia đình giàu có vì vậy tình cảm của Minh giành cho Hằng chỉ là tình cảm một chiều. Tuy nhiên Hằng lại là một 9x năng động, hầu như mọi hoạt động của trường đều có sự tham gia nhiệt tình của Hằng, đặc biệt là ca hát. Có lẽ trời đã ban tặng cho cô gái đó một giọng hát tuyệt vời, thật ấm áp và bay bổng. Từ khi quen Hằng, dù nắng hay mưa, Minh vẫn đi học không bỏ một buổi nào. Nhưng chỉ có những hôm nào Hằng đi học, cậu mới có thể tập trung học bài, còn hôm nào cô nàng nghỉ thì y như rằng, Minh lại như người trên cung trăng vậy. Đôi lúc trong giờ học Minh vẫn lén nhìn Hằng, thỉnh thoảng cái nhìn đó lại bị Hằng bắt gặp. Đáp lại cái nhìn đó, cô gái chỉ cười mỉm – một nụ cười thật hiền dịu. Nó vẫn tiếp tục cho đến một buổi tối trời mưa, sau buổi học Hằng có gặp Minh: - Minh ơi! Hằng gọi - Sao vậy Hằng – Minh đáp - Hằng có thể nhờ Minh một chút được không ? Nếu Minh không cảm thấy phiền - Không … không – Chàng trai ấp úng trả lời - Hôm nay mình quên không gọi điện cho người đến đón. Minh lại là người ở đây nên có thể tìm hộ mình một bác xe ôm để về được không. - Tất nhiên là được - Hôm nay Minh lại đi xe đạp, Minh có thể đèo Hằng một đoạn được không ? Hằng cười và gật đầu đồng ý. Trên đường đi, hai người bạn nói chuyện rất vui vẻ. Nhờ đó chàng trai đã biết được nhà cô gái. Đang đi Minh đột nhiên dừng lại và nói: - Nhà Hằng cũng gần đây đúng không - Uhm` - Hằng có ngại không khi Minh nói Minh muốn đèo Hằng về nhà ! - Thôi không cần đâu – cô nàng đáp lại một cách sửng sốt - Sao vậy – một nét thoáng buồn hiện lên trên khuôn mặt Minh - Tại vì mình cảm thấy ngại cho Minh, gần về đến nhà rồi mà phải đèo mình đi xa như vậy - Có sao đâu mà, cứ để Minh đèo Hằng nhé ! - Không cần mà, cứ tìm cho Hằng một bác xe ôm cũng được - Vào cái lúc 9h30 tối này thì còn có ai đâu – Minh nói trong khi con đường chỉ còn lác đác vài hàng quán nhỏ sắp đóng cửa - Làm phiền Minh vậy Hằng thấy hơi áy náy - Đừng bận tâm vào mấy chuyện đấy. Nếu có gì cần cứ nói với Minh, giúp được đến đâu Minh sẽ cố gắng hết sức. Quên đi mọi sự vất vả sau buổi học, trong Minh bây giờ chỉ còn một niềm vui tỏa khắp khi được đèo người con gái mà mình đã mến từ lâu. Về đến gần nhà, Hằng bảo: - Dừng lại đi Minh, đến đây là được rồi - Để Minh đưa Hằng về tận nhà. - Không mà ! Hằng muốn tự đi về để ba mẹ khỏi sinh nghi - Thôi vậy - Minh dừng xe và nói - Dù sao cũng rất cảm ơn Minh đã đưa Hằng về - Không có gì đâu , hi`. Minh cười và gãi đầu. - Hằng về đây bibi Minh nhé. - Have a sweet dream - hi`, thanks, you too. Dõi theo bước đi của Hằng cho đến khi bóng cô nàng khuất khỏi tầm mắt của Minh, nhưng chàng trai vẫn chưa trở về với thế giới thực tại, vẫn đang như bay trên 9 tầng mây. Buổi tối ấy, cậu đã biết được rất nhiều điều về Hằng, như số điện thoại, nick yahoo và nhiều thứ khác. Cả đêm ấy, Minh không tài nào chợp mắt được. Minh luôn tự nhủ với mình: “Hãy làm gì đó, đừng để tình cảm đó mãi là bản nhạc không lời như vậy. Hãy mạnh dạn và nói với cô gái”. Nhưng rồi chàng trai lại nghĩ: “Cứ từ từ đã mới vào lớp 10 mà hãy tạm gác đã”. Sau buổi tối đó, dường như giữa Minh và Hằng đã có một cái gì đó gắn kết hai người. Có những hôm Minh và Hằng lại đến từ sớm nói chuyện với nhau. Không chỉ có vậy hai người vẫn thường xuyên nói chuyện với nhau qua yahoo. Rồi một hôm, ở trên mạng Minh lại nói chuyện với Hằng như mọi lần: - Hôm nay đi đâu mà lên mạng giờ này vậy – Minh bâng quơ hỏi - Ah` , mình vừa đi chơi với mấy người bạn. Còn Minh ? - Minh á !!! Minh không làm gì cả lên mạng linh tinh thui mà - Thế ah` - Uhm`. Hằng này, Minh có một người bạn rất thân, muốn làm quen với Hằng được không? - Rất vui được làm quen hi` - Hằng vui vẻ trả lời Hằng đâu biết, thật ra làm gì có người bạn nào. Đó chính là Minh trong một nick khác - Chào bạn, mình là Hoàng, mình có thể làm quen với bạn được không? - Tất nhiên rồi. Hoàng là bạn Minh đúng không? - uhm` - Minh đáp - Thế là Hoàng cũng học cùng trường với Minh và mình hả? - oh` không mình với Minh là bạn học cùng cấp 2, nhưng lên cấp 3 không còn học cùng nhau nữa - Tiếc nhỉ - hi` nhưng mình và Minh vẫn gặp nhau mà – Minh nói. ah` Hoàng và Hằng có thể nói về Minh được không ? - Sao lại nói về Minh ? – Hằng hỏi - Thì nói một tí cũng được chứ sao Không để Hằng suy nghĩ Minh tiếp – Hằng thấy Minh thế nào ? - Minh là một con người tốt, luôn giúp đỡ bạn bè trong mọi trường hợp. Chỉ có điều… - Hằng ngập ngừng - Sao vậy ??? Minh hỏi dồn - Hằng thấy trên mạng và ngoài đời Minh là hai con người khác hẳn nhau, ít nhất là đối với mình. Trong khi con người ngoài đời là một người hồn nhiên, năng động nhưng hơi ít nói một chút thì con người trên mạng lại hoàn toàn khác: chững chạc, đầy cá tính và luôn đưa ra những ý kiến hay. - Hằng này ? - Gì vậy - Hằng nghĩ thế nào nếu Hoàng nói Minh thích Hằng - Sao Hoàng lại nói vậy, Hằng không hiểu - Hoàng và Minh là bạn thân nên có chuyện gì là hai đứa lại kể cho nhau mọi điều. Và qua những gì nó kể Hoàng biết là Minh rất yêu Hằng, mặc dù nó chấp nhận tình yêu đó là tình yêu không lời. Nó vẫn giữ kín trong lòng mình, ngoài Hoàng ra nó chưa hề nói điều này với ai cả. Sững sờ trước cuộc nói chuyện với Hoàng – một người bạn của Minh, Hằng thật bất ngờ trước câu nói đó của Hoàng. Sau một lúc trấn tĩnh, Hằng nói: - Xin lỗi Hoàng, Hằng có việc đột xuất, rất vui được làm quen với Hoàng. Hằng phải out rồi. - uhm`, mình cũng vậy. Hẹn gặp lại nhá Từ buổi nói chuyện đó, dường như Hằng không còn gần gũi với Minh nữa, luôn có khoảng cách giữa hai người, điều này làm Minh cảm thấy buồn, nhưng vẫn không hiểu hành động của Hằng. Đôi lúc Minh vẫn tự hỏi mình rằng: “Có phải mình đã hơi quá lời trong buổi nói chuyện đó không ?”. Cứ như vậy Minh quyết tâm làm rõ việc này, nhưng cứ đến lúc Minh đến gần Hằng thì y như rằng cô nàng lại lảng về một hướng khác. Còn trên mạng thì Hằng cũng ít lên mạng hơn, có lẽ một phần là tránh mặt Minh. Trong khoảng thời gian này, Minh đã có vài sự thay đổi, học hành của Minh sút đi nhiều – đặc biệt là môn toán – môn học mà Minh học cùng Hằng. Mọi người đều thấy sự xa sút đấy. Nhưng có một sự thay đổi trong tính cách của Minh đó là thay vì một 9x năng động hồi đầu năm thì bây giờ Minh đã trở thành một con người hoàn toàn khác, trầm lặng và ít nói. Có lẽ với Minh bây giờ ngoài việc làm sáng tỏ việc giữa mình và Hằng thì không còn chuyện gì quan trọng cả. Ngày lại qua ngày, thời gian trôi nhanh đến nỗi kết thúc năm học chỉ như là ngày hôm qua mà thôi. Chính cái sự tụt dốc của Minh khiến học kì II Minh mất học sinh giỏi. Khi biết được tổng kết của mình, Minh rất buồn và muốn tìm một người để giãi bày tâm sự. Cũng chính lúc ấy Hằng xuất hiện: - Nếu Minh rảnh, Hằng có thể nói chuyện với Minh được không - Uhm` Minh cũng đang có chuyện muốn gặp Hằng – giọng Minh lạc hẳn đi - Để Hằng nói trước nhé ! - Cũng được - Hằng biết Minh đang rất buồn vì Hằng đã biết tổng kết của Minh, tại sao vậy hả Minh ? Hằng chưa bao giờ thấy Minh như bây giờ. - Thật sự Minh vẫn không biết tại sao mình lại thế nữa, dạo này Minh không thể tập trung vào học tập được. - Có phải vì Hằng không? - Không … không phải - Đừng giấu Hằng nữa, Hằng biết vì Hằng mà Minh thế này. Kể từ khi quen Minh, Hằng thấy rất vui vì mọi lúc đều có Minh bên cạnh để chia sẻ mọi điều. Hằng cảm ơn nhưng từ hôm nói chuyện với Hoàng bạn của Minh thì Hằng đã rất bất ngờ. Minh thích Hằng đúng không? Minh chỉ im lặng và gật đầu. Hằng tiếp tục nói: - Để Hằng nói luôn vậy, thật sự Hằng rất quý Minh, nhưng với Hằng, Minh chỉ là một người bạn tốt không hơn không kém. - Tại sao hả Hằng? - Bởi vì… bởi vì – Hằng lúng túng - Hằng !!! - Vì Hằng có bạn trai rồi Minh ạ Khi Hằng vừa dứt lời, Minh cảm thấy ngực mình đau kinh khủng, còn trái tim như muốn vỡ tung - Hằng biết là nếu nói điều này chắc chắn Minh sẽ rất buồn, nhưng rồi Hằng cũng phải nói cho Minh hiểu. Chỉ có điều Hằng không ngờ Minh lại suy sụp thế này. Minh đâu còn là một người nhiệt tình, hay nói hay cười mà Hằng quen nữa - Đã có lúc Minh tự nhủ với mình rằng hãy nói với Hằng. Nhưng đứng trước Hằng, Minh không thể làm bất cứ điều gì. Vừa nói từng giọt nước mắt từ từ lăn trên khuôn mặt Hằng. Đột nhiên, Minh lấy tay gạt nước mắt cho Hằng và nói: - Hình như hôm nay là ngày không may nhất với Minh, Minh đã mất học sinh giỏi, và giờ là mất đi người mà mình yêu nhất - Không … Minh sẽ không bao giờ mất Hằng. Chỉ có điều là Hằng với Minh mãi là bạn được không? . Minh hãy quên Hằng đi, trên đời này Minh sẽ còn gặp những cô gái còn tốt hơn Hằng rất nhiều. - Dù thế nào đi nữa, dù Minh có yêu ai đi nữa thì hình ảnh Hằng sẽ mãi in đậm trong trái tim Minh. Minh sẽ chúc Hằng hạnh phúc với người mình yêu thương, và mỗi khi có chuyện gì hãy kể với Minh có nhé !! Hằng cười – một nụ cười mà có lẽ Minh sẽ không bao giờ quên được. Và kể từ đó Minh và Hằng lại là bạn, Hằng vẫn là một cô gái với giọng oanh vàng năng động, luôn tham gia nhiệt tình mọi hoạt động của trường và lớp, còn Minh từ sau cuộc “chia tay” đó, Minh trở lại là chính mình chỉ có điều là cậu không còn năng động nữa. Minh từ chức sau một năm làm việc rất được mọi người tín nhiệm, có lẽ Minh muốn tập trung toàn bộ vào học hành. Một năm trong cuộc đời “tiền sinh viên” đã qua với bao nhiêu chuyện vui buồn lẫn lộn nhưng rồi mọi điều sẽ trở thành kí ức. Hai người bạn này sẽ bước đến những chân trời mới, viết tiếp những trang giấy mới của cuộc đời. ------------------------------ ...::!!HurT!!::... ....†..Gjn..†... ... .... ... |
26-12-2007, 03:24 | |
kBank Manager
Join Date: 24-04-2004
Posts: 2.502
KL$ (TOP! 28):
4.298
Awarded 58 time(s) Sent 329 thank(s) Received 236 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A3 (2003-2006) Location: Where the 4-leaf-clover grows ^__*
|
Ôi Sao lại quý chị hả em ^^ Chị em mình có biết gì về nhau đâu nhỉ?! Hay là vì chị khen em hát hay Hihi, em hát hay thiệt thì chị mới khen chứ ko thì chờ đấy
Nào, bi h quay về chủ đề chính: Truyện thứ 1 của em viết cũng buồn cười phết ^^ Sáng tạo đấy chứ (Nói chung như thế là hơn chị ùi, vì chị ko bao h viết đc truyện cười ). Nhưng có điều lần sau khi em post truyện để cho mọi người đọc (dù có mang tính chất văn học hay ko) thì em cũng nên chỉnh chu lại câu cú, dấu chấm, dấu phẩy 1 tý em ạ ^^ Nói thế chắc em đủ hiểu, nhỉ Còn truyện thứ 2 thì cũng được. Về cách viết trong truyện này thì chị thấy cách viết hơi đơn giản, sa đà vào hội thoại hơi nhiều và những đoạn văn thì nghe nó cứ bình bình kiểu gì ý ^^ (chị ko diễn đạt được ). Hơn nữa, truyện này viết về tuổi học trò, theo như trong truyện nói thì cả 2 nhân vật chính đều là những 9X năng động, nhưng cách viết lại hơi già dặn và khách sáo, có phần hơi dè dặt, đọc ko toát lên được sự năng động hay hồn nhiên của học trò mấy Về nội dung thì đọc truyện đấy chẳng hiểu sao chị có cảm giác như là một lời tâm sự hơn là truyện kể ^^ Có phải vậy ko em??? Nói nhỏ với chị, ko ai biết đâu à Nói chung thì chuyện tình cảm của NV Minh này chị thấy cũng chỉ giống như bao nhiêu những chuyện tcảm khác ở cái tuổi ngồi trên ghế phổ thông mà thôi. Có lẽ vì chị đã qua cái tuổi đấy rồi nên giờ đọc hay nghe những chuyện như thế chị thấy nó rất là bình thường và trẻ con Mà chị ko đồng tình với NV Minh ở 1 điểm là: tại sao chỉ vì một đứa con gái mà lại suy nghĩ sa sút trầm trọng ở việc học như thế? Con trai mà như vậy thì yếu đuối quá . Cuộc sống có nhiều điều khác để ta cố gắng, đâu chỉ riêng gì tình yêu đâu?!! Mà ở cái tuổi đi học này chưa nên gọi là "tình yêu" đâu em ạ. Cùng lắm chỉ là "rất thích" thôi nên chị nghĩ dùng cái từ "rất yêu" ko hợp lý lắm. Cái chi tiết khi biết tin NV Hằng có ny rồi, NV Minh "thấy ngực mình đau kinh khủng, còn trái tim như muốn vỡ tung" ý thì theo chị được biết, tâm lý của bọn con trai khi thích ai đơn phương là rất hay tưởng bở người con gái kia cũng có ý với mình Nên "thích đơn phương" như thế luôn ở trong tình trạng "vừa có, vừa ko có" ^^ Và thế là khi biết được đứa con gái ko thích, hoặc đã có ny rồi thì thường bị rơi vào cảm giác hụt hẫng dẫn đến cái việc mà nhiều người cứ nhầm tưởng là "đau lòng" Chứ còn "tình yêu" là cái chuyện về lâu về dài em ạ. Đến ngay như chị giờ vẫn còn chưa hiểu được nữa là ^^ Ko biết chị chém em nhìu thế này, em còn quý chị nữa ko nhỉ Anyway, rất vui vì em đã đóng góp , gud luck em và thanks vì đã quý chị ^.^ ------------------------------ Nobody falls in love by choice, it is by chance. Nobody stays in love by chance, it is by work : ) |