14-10-2008, 21:44 | |
New Member
Join Date: 22-08-2008
Posts: 29
KL$:
1.544
Awarded 9 time(s) Sent 5 thank(s) Received 24 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A (2008-2011)
|
Chào mọi người đây là lân đầu tiên KaM viết truyện tuy ko hay nhưng vẫn mong nhận được sự ủng hộ của mọi người **** Mất đi niềm tin nơi mọi người, đau khổ, tuyệt vọngvì bản thân, tất cả những sự bế tắc ấy đã dẫn đến sự ra đi của nó... Ngày hôm ấy, sau khi đi học về, nó bật máy pm hết cho bọn bạn, gửi một lời chúc đến mọi người. tắt máy, nó cầm con dao lên đi vào phòng tặm vặn vòi nước, nó xả nước đấy phòng tắm. nhìn mình trong gương, nó khóc, nó khóc vì những lỗi lầm của mình. nén đau thương, nó đưa con dao lên tay dí thật mạnh.... Cạch! Thả rớt con dao, nó nắm chặt lấy cổ tay, bàn tay nó đẫm máu, rồi cả người nó, cả phòng tắm đầy một màu đỏ-chỉ một màu của máu... Nó chẳng cẩm thấy đau đớn j` cả, lòng nó rất thanh thản. Bây giờ thì nó chẳng cần phải lo lắng j` nữa, cũng chẳng phải đau khổ, cũng ko cần phải bù đầu lên vì đống sách vở hay phải tất bật với việc đi học thêm.... *********** Chết! Đúng! Nó sẽ chết, chắc nó sẽ được lên thiên đàng... - Thiên đàng? - nó nhếch mép cười nhạt. Nó cảm thấy 2 chữ ấy sao mà quá xa vời đối với nó. Có lẽ... có lẽ...ko biết chừng nó lại phải xuống địa ngục????? Bây h toàn thân nó ko còn cử động được nữa. Điều duy nhât mà nó làm được trong lúc này là cố sức lết ra khỏi phòng tắm, dường như nó muốn mọi người sẽ tìm ra nó mà ko phải phá cửa. Nó cảm thấy toàn thân bắt đầu tê liệt, đôi mắt nó dường như ko thể mở nổi, nó lịm đi có người đang gọi nó, giọng nói rất wen thuộc. Là mẹ nó, bà đang khóc, bà đang cố sức lay nó dậy. Nó khốc, nó muốn ôm trầm lấy mẹ và nói với mẹ là nó yêu mẹ biết nhường nào. Nhưng tại sao nó ko thể? Tại sao mẹ ko nghe thấy nó nói? Nó ở đay còn ai đang nằm đó? Cơ thể nó nhẹ bổng, toàn thân trong suốt, nó đang lơ lửng trên...trần nhà!!!!!! ******************* Nó đã chết, đã là một hồn ma, nó hối hận, thực lòng nó ko muốn chết, nó đâu biết rằng chết sẽ đau khổ như thế này. Trước mắt nó bây h là một con đường màu đen, có lẽ sự lựa chọn của nó cũng đen tối như con đường ấy. tiếng xe cấp cứu mội đáng sợ làm sao, nó ko muốn nhìn mẹ khóc. Trong một phút sợ hãi nó đã chạy vào con đường ấy. nó cứ chạy, chạy mãi, cho đén khi nó thật sự nhận ra mình thật đơn đọc. Ko một ai ở bên cạnh nó, xung quanh nó chỉ một màu đen. Cô đơn...lạnh lẽo...nó khóc...ân hận...đau khổ. Nó cứ khóc cho đén khi nó nhận ra một đóm sáng le lói ở cuối con đường. Chùi nước mắt, nó dùng chút sức lực cuối cùng of mình chạy thật nhanh ra khỏi con đường. Nơi này mới đẹp làm sao! Ko khí rất trong lành. Nhìn xung quanh nõ thây khung cảnh rất lạ, nơi này thật sợ xa lạ đối với nó.... **** Ah!!!! đau quá!! - nó va phải một tên con trai - Này đi đứng cái kiểu j` thế? bộ ko mang theo mắt hả cái con nhỏ kia?????? - Cái j` ??? mày vừa nói cái j` hả thắng oắt kia? Bộ mẹ mày ko dạy mày lễ phép hả? Tao đáng tuổi chị mày đấy!!! - Noa trả lời hắn với một thái độ vô cùng bức xúc - Cái j`? Chị hả? - hắn cười nhạt. - vậy chị có biết tôi là ai ko? - Biết!! tất nhiên tao biết mày là ai, mày là một thằng nhóc vô lễ, chắc thiếu ăn học - Thiếu ưn học?..ha ha ha...- hắn cười to hơn - Vậy bà chị có biết nơi mà bà chị đang đứng là đâu ko? Mãi cãi nhau với hắn nó quên mất là mình vừa mới tự sát xong, và trong no noõi sợ hãi vẫn còn đang ngự trị. Câu hỏi của hắn dường như đã gợi lên tất cả nỗi sợ hãi, ân hận, đau khổ trong nó. Noa ko biết đay là đâu...sợ hãi...bối rối...nó khóc...khóc rất to...nước mắt tuôn như mưa. noa khóc tao đến nỗi hắn cũng phải sợ. - Yooo!!!! Bà chị sao vậy? sao tự nhiên lại khóc vậy???? Nó giận hắn!! Vì hắn làm nó phải khóc. Giật nhanh lấy quyển sách trên tay hắn, nó đập tới tấp, vừa đập vừa mắng: - Cậu ko biết là tôi đang rât đau khổ ko hả? Sao cậu cứ gợi dậy nỗi buồn trong tôi ko vậy? cậu có biết tôi đang rất sợ ko? tôi thật sự ko biết đây là cái xứ quái quỷ nào cả và tôi cũng ko cần biết cậu là ai hết.......tôi chỉ...chỉ...hức...tôi chỉ muốn về nhà thôi...cho tôi về...về nhà đi...hức...tôi...tôi nhớ mẹ...huuuuuuuuu!!!!.. Nó khóc, khóc như chưa bao giờ được khóc (kinh khủng), mà việc duy nhất mà nó có thể làm được lúc này là khóc thôi, đó là một điều dĩ nhiên -Tôi hiểu mà! đây là tâm trạng chung của những người xuống đây! - Hắn an ủi nó - Tânm trạng chung? Là sao? Tôi ko hiểu - Ngước m ặt lên nhìn hắn nó ngạc nhiên - Tất cả những người khi chết đều có một tâm trạng như chị, ít ai có thể tin là mình đã chết, họ rất hoảng sợ và cũng rất muốn được về nhà - Nói như cậu thì tôi đã chết hả? - uh! - thế đây là thiên đàng hay địa ngục??? - Nếu tôi nói là địa ngục thì sao??? ****CONST**** __________________ ------------------------------ Fam_chip well cam all ^^ Chi tiết liên hệ :/showthread.php?t=6474[/b][/font][/size][/size]
|
17-10-2008, 20:32 | |
New Member
Join Date: 22-08-2008
Posts: 29
KL$:
1.544
Awarded 9 time(s) Sent 5 thank(s) Received 24 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A (2008-2011)
|
Hì cảm ơn anh shiho nhá
Em lại tiếp tục viết tiếp ------------------------------ Fam_chip well cam all ^^ Chi tiết liên hệ :/showthread.php?t=6474[/b][/font][/size][/size]
|
29-10-2008, 20:49 | |
Senior Member
Join Date: 17-08-2008
Posts: 267
KL$:
30
Awarded 18 time(s) Sent 134 thank(s) Received 88 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A1 (2008-2011) Location: Hà Nội - Trái tim Tổ quốc
|
|
21-02-2009, 21:17 | |
Senior Member
Join Date: 20-09-2008
Posts: 395
KL$:
2.402
Awarded 29 time(s) Sent 45 thank(s) Received 48 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011)
|
đâu rồi. Kam quýt. Truyện đâu nhở. Tìm mỏi mắt
------------------------------ U're like the wind... hardly catch it, but easy to feel it... And so is love
Rain eases the pain in our soul... but sometimes, rain makes us more hurt.. then the wind will come to be our best friend |
08-05-2009, 04:52 | |
God Member
Join Date: 26-04-2009
Posts: 533
KL$ (TOP! 43):
2.964
Awarded 10 time(s) Sent 52 thank(s) Received 55 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A9-A3 (2006-2009) Location: Vì cuộc sống là k chờ đợi !
|
ớ ... thế k tiếp à
------------------------------ Những lời yêu nói vội trong hơi thở gấp ... !
|